Có những câu hỏi ta rất muốn có câu trả lời nhưng mãi mà vẫn chưa đi google

Khái niệm:: Hỏi, Gánh nặng nhận thức
Lý do:: Nội việc đặt câu hỏi thôi đã đủ áp lực rồi, chứ đừng nói đến việc đi google hay đặt câu hỏi tốt hơn
Kể cả khi ta biết một trang web trả lời câu hỏi cho ta, thì việc đọc cũng nhức đầu
Ta thường không sẵn sàng để đọc một tài liệu khi ta mới thấy nó
Mỗi một thắc mắc đều làm tăng thêm khối lượng nhận thức mà chúng ta có trong tâm trí, qua đó làm phân tán sự tập trung của ta khỏi thứ mà ta định làm
[[] ]
Khi bạn bị hỏi là sao không google, hãy trả lời rằng liệu có bao giờ họ cũng đi hỏi người ta mà không google không
Sự tập trung của chúng ta chỉ có một khoảng nhất định, và ta sẽ chỉ có thể làm thứ quan trọng nhất. Nếu ta ráng làm cái khác, thì một cơn nhức đầu sẽ kéo thôi thúc ta nhanh chóng bỏ cuộc để quay trở lại làm điều dang dở. Bạn có thể trải nghiệm cơn nhức đầu này mỗi khi đang tập trung làm một việc gì đó mà có tiếng điện thoại reo.

Thông thường, những thứ ở trên sẽ bị coi là sao nhãng, và được khuyến khích loại bỏ để đảm bảo sự tập trung. Tuy nhiên, có những loại công việc tuy không liên quan đến công việc bạn đang cần tập trung, nhưng lại quan trọng để hoàn thành nó. Một ví dụ điển hình nhất là ta cần phải dừng công việc lại để hỏi ý kiến ai đó, hoặc vì gặp phải một kiến thức hoặc cần phải học một kỹ năng mới. Có những lúc nếu không hoàn thành những thứ đó, ta sẽ không thể hoàn thành được công việc hoặc làm nó kém hiệu quả. Nhưng nếu hoàn thành nó, thì nó lại là một sự sao lãng.

TEDxSanJoseCA - Adam Gazzaley, MD, PhD - Brain: Memory and Multitasking

Quay trở lại vấn đề, những câu hỏi được đánh giá là chỉ cần google phát là ra thường có đặc điểm là những câu hỏi mang tính định nghĩa, nhưng nếu không có đáp án thì thứ ta đang tiếp thu dang dở sẽ trở nên khó hiểu. Nó không khác gì việc đọc một bài tiếng Anh mà gặp một từ khó hiểu vậy.

Hãy thử đọc một đoạn văn chứa một từ bạn chưa biết rồi thử xem chuyện gì sẽ xảy ra?

He never tells the truth, he always keeps on being ostentatious.

Xong rồi bạn đi tìm định nghĩa của từ ostentatious thì bạn được cái định nghĩa này:

marked by or fond of conspicuous or vainglorious and sometimes pretentious display
— Merriam – Webster

Arggg! Đã không biết ostentatious là gì thì chớ, giờ bạn còn phải tra xem conspicuous, vaingloriouspretentious là gì! Sức chịu đựng của trí nhớ ngắn hạn (working memory) của bạn là có hạn, và nếu chỉ lướt một hai kết quả đầu mà vẫn không biết rốt cuộc nó là cái gì, thì một cơn đau sẽ kéo đến ở bên trong vùng đầu gần trán của bạn. Và ngay cả khi bạn google phát là hiểu ngay, thì khi quay lại thì cái flow, cái mạch đọc của bạn cũng đã bị gián đoạn. Bạn hiểu rằng chất lượng đọc hiểu của bạn đang bị giảm sút vì mình làm nhiều việc cùng lúc.

Giải pháp tối ưu cho vấn đề này, hiển nhiên, là hãy biết sẵn từ này trước khi đọc văn bản. Nhưng điều đó, rõ ràng, là không khả thi. Bạn không thể biết trước một cái gì khi mà đây là lần đầu tiên bạn gặp nó. (Đây cũng chính là lý do vì sao bạn nên học từ vựng trước.) Giải pháp khả thi cho vấn đề này, là khi tra google kết quả đầu tiên cho bạn biết đáp án là gì luôn. Nhưng không phải lúc nào cũng như thế. Có thể đó vẫn là khái niệm thoả mãn tiêu chí google phát là ra, nhưng miễn là trong vòng một vài giây mà bạn vẫn chưa hiểu được câu trả lời, thì có lẽ về mặt nhận thức trong thời điểm đó nó ngang hàng và bình đẳng với những câu hỏi hóc búa khác.

Tức là giải pháp tối ưu thì không khả thi, còn giải pháp khả thi thì lại không đạt yêu cầu. Nếu muốn đảm bảo việc xử lý đa nhiệm này không xảy ra, bạn cần tìm thông tin ở một nguồn còn đáng tin cậy hơn cả Google, mà ở đó luôn đảm bảo là bạn chắc chắn sẽ hiểu câu trả lời trong vòng một vài giây. Nguồn đó, không ở đâu khác, chính là những người đã biết câu trả lời rồi. Nó cũng giống như việc mặc dù bạn vẫn có thể đọc bản hướng dẫn sử dụng, nhưng việc có người hướng dẫn bạn thao tác vẫn hiệu quả vậy. Tôi đồ rằng việc có sự giao tiếp xã hội bản thân nó cũng khiến cho việc xử lý đa nhiệm nếu buộc phải xảy ra cũng nhẹ nhàng hơn.

(Đây cũng chính là lý do tại sao nhiều người mắc các bệnh văn phòng như viêm loét dạ dày, thoái hóa cột sống, v.v. Cơ thể hẳn đã báo hiệu sự bất ổn cho người bệnh từ ngày này sang ngày khác, từ năm này sang năm khác, nhưng não của bệnh nhân đã lờ đi những cảnh báo đó, bởi vì khi công việc vẫn còn chưa xong thì việc quan tâm đến chúng thực sự là rất nhức đầu. Khi bạn đang ở trong trạng thái tập trung cao độ, thì cá ngừng lội, chim ngừng bay, Trái đất ngừng quay, còn bạn thì mất khả năng tự chăm sóc bản thân. Bạn hoàn toàn phụ thuộc vào việc có người hỗ trợ bạn những công việc quan trọng khác hay không, chứ bạn thì bất lực.)

Nếu đến cả tín hiệu trong cơ thể còn trở nên không quan trọng, thì bạn làm gì có cửa nào để đi google nữa. Nói cách khác, việc được hỏi những câu hỏi có thể google phát là ra hoá ra quan trọng hơn chúng ta tưởng nhiều. Việc hỏi những câu như vậy giờ đây thể hiện ý thức biết chăm sóc cho sức khỏe tinh thần của bản thân. Môi trường làm việc nào biết yêu quý vùng vỏ não trước trán của nhân viên, môi trường đó sẽ là nơi có năng suất lao động cao hơn hẳn.